Nền văn hóa lịch sử trong lĩnh vực âm nhạc nghệ thuật ở mỗi quốc gia đều có nét riêng và vô cùng độc đáo. Nhờ vào việc tìm hiểu về âm nhạc và các nhạc cụ truyền thống ta sẽ hiểu sâu hơn về ước mơ và hy vọng của người dân qua hàng trăm, hàng nghìn năm lịch sử. Nhật Bản cũng là đất nước có nền nghệ thuật vô cùng đặc sắc, họ có nhiều nhạc cụ truyền thống được lưu truyền và giữ gìn qua nhiều thế hệ. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giới thiệu với các bạn một số nhạc cụ được sử dụng phổ biến tại xứ sở Phù Tang này nhé!
Mục Lục
Các nhạc cụ phổ biến của Nhật Bản
Biwa (Đàn)
Biwa là một loại đàn luýt cổ ngắn được sử dụng chủ yếu trong Gagaku. Nó là một nhạc cụ dây và có ba biến thể khác nhau. Một trong số đó là Gaku Biwa và tính năng phân biệt chính của nó là các khóa đàn nhỏ. Thứ hai được gọi là Chikuzen Biwa có bốn dây với bốn ngựa đàn hoặc với năm dây với năm ngựa đàn. Loại thứ ba của Biwa được gọi là Satsuma Biwa đặc trưng bởi kích thước lớn với ngựa đàn cao.
Koto (Đàn)
Theo dân gian Koto là nhạc cụ có nguồn gốc từ Trung Quốc và xuất hiện ở Nhật trong thời Nara. Koto có lẽ là một trong những nhạc cụ âm nhạc dễ dàng nhận biết nhất trong thế giới phương Tây. Nó là nhạc cụ dây với chiều dài khoảng 1,9 mét, chiều rộng 25 cm ở phần trên. Phần dưới hẹp hơn so với phần trên với khoảng 23,5 cm. Đàn có 13 dây gắn dọc theo chiều dài của đàn. Dây được làm bằng lụa và chúng được xâu thành chuỗi trên ngựa đàn. Bằng cách thay đổi vị trí của ngựa đàn di chuyển mỗi dây sẽ tạo ra một giai điệu khác nhau khi chơi.
Shinobue (Sáo)
Shinobue là một cây sáo được làm bằng tre và nó là một nhạc cụ hơi. Theo truyền thống Shinobue được sử dụng trong các rạp hát Kabuki và Noh. Cũng như dùng trong các bài hát dân gian Nhật Bản. Không giống như sáo khác được bọc bằng vỏ cây, Shinobue thân bằng tre. Để tạo ra Shinobue trông hấp dẫn hơn và để thân sáo không bị nứt, người ta dùng sơn mài. Shinobue có bảy lỗ mặc dù có một số Shinobues có sáu lỗ. Shinobue tạo cộng hưởng rất sâu và âm thanh the thé cao. Nó thường được sử dụng trong nhà hát Nhật Bản và các bài hát dân gian.
Taiko (Trống)
Nghĩa đen của Taiko là “Trống lớn”. Taiko có nhiều kích thước khác nhau. Một Taiko được đặt trên một giá đỡ trước khi chơi. Nó được làm từ da bò và sử dụng Bachi để đánh lên bề mặt của Taiko. Taiko có một âm thanh mạnh mẽ và được sử dụng trong chiến trường.
Shamisen (Đàn 3 dây)
Là nhạc cụ có dây được đánh bởi công cụ gọi là bachi. Được cho là đến từ Ryukyu (Okinawa ngày nay) trong thời Chiến Quốc. Shamisen là loại đàn 3 dây, được phát triển từ thời kỳ Edo (1603 – 1867). Cấu tạo của loại đàn này khá đơn giản, gồm phần thân đàn và cần đàn. Hai mặt ngoài của thân đàn được căng một lớp da, nhằm tạo ra những điểm nhấn trong âm thanh bằng cách dùng tay đánh hoặc gõ trực tiếp trên đó.
Cách chơi đàn và tư thế chơi “đúng chuẩn” Shamisen là tư thế quỳ gối bằng, đặt nhạc cụ nằm trên đầu gối phải, tay phải đặt trên phần thân đàn, trong khi tay trái điều chỉnh các dây kéo sao cho đúng nhịp độ, cao độ. Shamisen cũng thường được biểu diễn trong kabuki và minyo – loại hình nhạc dân gian truyền thống Nhật Bản.
Shakuhachi (Sáo trúc)
Tên gọi của nhạc cụ này xuất phát từ thực tế chiều dài của nó là 1 shakuhachi (khoảng 54,5cm). Một loại nhạc cụ khá đơn giản trong cách thiết kế. Cấu tạo đó chính là sáo trúc Shakuhachi. Chúng đơn thuần được làm bằng trúc với chiều dài khoảng 54.5cm và gồm 5 lỗ bấm. Tuy có nhiều người nhận xét rằng những âm thanh của sáo Shakuhachi không được mượt mà do cách thiết kế và nguyên liệu đơn sơ, tự nhiên. Nhưng chúng có thể dễ dàng tạo ra những âm thanh với cao độ, độ vang và các kiểu âm thanh khác nhau. Trong khi thời gian trước đây có khá nhiều loại sáo Shakuhachi. Nhưng những năm gần đây, sáo fuke-shakuhachi lại là loại phổ biến và được ưa chuộng hơn cả.
Một số nhạc cụ truyền thống khác của Nhật Bản
– Hichiriki.
– Hocchiku.
– Horagai.
– Hyōshigi.
– Ichigenkin.
– Komabue.
– Kane.
– Nohkan.
– Tonkori.
– Kokyu.
– Kagura Suzu.